(VOH) - Tháng 8 thu về, thiên nhiên cũng chuyển mình nhanh chóng. Có lẽ vì vậy mà lòng người cũng rạo rực, nên thơ. Hòa chung không khí ấy, hãy cùng nhau thưởng những bài thơ tháng 8 lãng mạn, thi vị.
Những bài thơ hay về tháng 8 và mưa
Tháng 8 đã đượm buồn lại thêm những cơn mưa bất chợt lại càng thêm não nề. Ta ngắm những làn mưa, ký ức buồn vui đua nhau hiện về. Bóng dáng em cũng hiện dần trong tâm trí, và nỗi cô đơn của ta càng rõ rệt. Cái cô đơn của một ngày mưa tháng 8 rất khác. Cô đơn không phải giữa dòng người tấp nập mà không tìm được ai thuộc về mình mà là cái cô đơn giữa thiên nhiên rộng lớn lạnh lẽo đầy lãng mạn.
Thu với mưa kéo ùa về tháng tám
Ta cố khuất sau buổi chiều không nắng
Thôi cứ mưa , úa nhầu tháng tám
Đèn khuya không đủ sáng phố sương
Bóng thu mưa nhạt ướt cung đường
Đêm lóng cóng bước lên màu đất xám.
Ngày cũng vậy, rơi buồn thăm thẵm
Sợi nắng chiều gãy vỡ chông chênh
Vạn vật đi về những ngã không tên.
Khuya quạnh lắng hồn thu muôn thuở.
Những vui buồn buông thả theo mây
Tiếng nhạc chiều, mưa, nắng đắm say
Nghe thao thức đêm trường vời vợi...
Con thuyền trôi lả khúc Chiêu Quân
Bến sông Tương dõi mắt bâng khuâng
Mưa lặng lẽ, ta đêm trần, ở lại...
Mưa tháng tám giọt tình yêu phơ phất
Nhớ em còn xa khuất giữa trời xa
Anh mải mê trong giấc mộng la đà
Sương mây trắng nhạt nhòa trên bến nhớ
Về đây em! Nối tình xa một thuở
Ru khúc đời dang dở giữa tim yêu
Với niềm vui rực rỡ nắng nghiêng chiều
Muôn hoa nở yêu kiều trên lối bước
Cho em mãi dáng xuân còn tha thướt
Tóc mai dài bóng mượt tuổi thơ ngây
Và bờ môi tươi thắm tỏa hương say
Hồng đôi má, xinh xinh màu mắt biếc
Ngào ngạt thắm nụ hoa tình tha thiết
Cạn men nồng tinh khiết giữa bao la
Vườn địa đàng ghi dấu bước chân sa
Mối tơ lòng thắt lại giữ đời nhau
Dẫu nghìn sau chìm đắm cuộc bể dâu
Yêu thương vẫn dâng trào mưa tháng tám.
Tháng Tám Về Anh Biết Không
Tháng tám về rồi anh có biết không
Mưa đã rơi, nắng cũng đỡ oi nồng
Chú ve nhỏ nép mình thay áo mới
Dế mèn kia cũng ríu rít gọi tình.
Tháng tám về trời đã đổ mưa ngâu
Cây cơm nguội lá vàng thưa thớt rụng
Cầu ô thước anh có còn bước tiếp
Hay ngập ngừng theo những tiếng mưa ngâu.
Mưa giăng giăng không thể thấy lối về
Trời tháng tám não nề nhiều mưa thế
Bước chân trơn bật đế một chiếc giày
Trong cô đơn im bóng lặng môi cay
Hạt mưa thấm nặng thay ôi mái tóc
Con đường nào làm cho em bật khóc
Nước mênh mang gió độc thổi chiều nay
Giọt mưa buồn lay động gió heo may
Bàn chân mỏi lối này con trăng lạnh
Mưa rơi rớt bên thềm sầu tí tách
Em thương anh áo rách vá chằng vai
Dù đời nghèo nhưng nỗi nhớ không phai
Tình em đó một hai không thay đổi
Tình em đó mãi trong tim nóng hổi
Bóng hình anh thấp thoáng lõi tâm tư
Tháng Tám ơi cho gửi một lá thư
Người em nhớ… bao giờ xin được gặp
Cho em gửi tới nơi miền tít tắp
Hạt mưa buồn để thắp sáng tim anh…
Để tình yêu mãi mãi sáng long lanh
Trong chiều lạnh ngọt lành hồn anh mãi
Để nỗi buồn không còn trong tê tái
Lá trên cây xanh lại đón nắng tràn…
Tháng 8 chợt buồn với những cơn mưa rả rích, lòng người cùng cũng chùng đi một nhịp. Nhưng đâu đó quanh chúng ta vẫn còn đang vương những giai điệu trong trẻo, đầy đủ thăng trầm.
Những bài thơ tháng 8 như góp thêm vào sắc thu một mảnh tình riêng rất khác. Hy vọng qua những vần thơ tháng 8 do VOH tổng hợp, bạn có thể cảm nhận được cuộc sống vốn tươi đẹp này, tận hưởng thế giới sắc vàng yên ả và thi vị.
Bài thơ sáng tác năm 1938, được in trong tập Thơ điên, sau đổi thành Đau thương. Tập Thơ điên gồm ba phần: Hương thơm, Mật đắng, Máu cuồng và hồn điên.
Thơ điên cũng là một trào lưu thời Thơ mới, do Hàn Mặc Tử khởi xướng. Ông nổi tiếng với những vần thơ mới mẻ, lạ lùng, đôi khi là kỳ dị.
Khổ cuối của bài thơ Đây thôn Vĩ Dạ:
Mơ khách đường xa, khách đường xa Áo em trắng quá nhìn không ra... Ở đây sương khói mờ nhân ảnh Ai biết tình ai có đậm đà?
Theo GS Lê Trí Viễn, lời thơ khổ cuối nghe như có gì đứt đoạn, tắc nghẹn, hụt hẫng, chới với, mất thăng bằng. Ở đây chỉ còn sương khói che khuất bóng người: "Ở đây sương khói mờ nhân ảnh". Em cũng mờ mà anh cũng mờ tan, trong khói sương lạnh lẽo mù mịt. Còn lại may có chữ tình, nhưng ai có biết cho ai: "Ai biết tình ai có đậm đà".
Ai trước là người nào? Ai sau là người nào? Sau những gió lối gió, mây đường mây, có chở trăng về, những mơ khách đường xa, nhìn không ra thì ai trước phải là cô gái, còn ai sau là chàng trai. Có thể coi là câu trả lời cho câu trách ở đầu bài thơ: "Sao anh không chơi thôn Vĩ".
Dù hiểu cách nào đi nữa, câu thơ vẫn có gì buồn buồn: "Sương khói mờ nhân ảnh" đã là mù mịt mông lung, khuất lấp mất dạng, chữ có đậm đà lại gieo thêm một nỗi lửng lơ, nghi hoặc nên càng buồn.
Khổ ba này chỉ tiếp nối và đi sâu vào mối tình, từ cái cách ngăn mây gió chia đường dấn sâu vào thành sự đứt gãy, từ cảnh tí tách như reo vui ở khổ một đi dần tới sự xóa nhòa tất cả vào mơ, vào sương khói ở khổ cuối.
Ngoài nỗi buồn, bài thơ này có cái đẹp, đó là ngôi làng tiếng tăm, đẹp đất trời, cây trái, đẹp nết, đẹp tài của con người. Bài thơ bắt đầu bằng điệu vui, nếu không cũng là điệu tươi, nhưng kết thúc lại phơn phớt buồn như vừa nhỡ một cuộn hẹn hò.
Câu 5: Tên thật của nhà thơ Hàn Mặc Tử là gì?
Top những bài thơ tháng 8 tình yêu
Không biết tự bao giờ mùa thu lại trở thành điểm hẹn của những tình yêu còn dang dở. Đặc biệt, vào những tháng độ thu vừa “chín mùi” như tháng 8 lại có càng nhiều những gửi gắm trăm năm.
Đóa phượng vĩ nghiêng màu đỏ thắm, lòng thi nhân thâm thẩm muộn phiền. Sợ không kịp nói lời yêu thương, sợ không chờ được khoảnh khắc giao mùa đẹp đẽ. Phải chăng vì vậy mà họ lại lựa chọn tháng 8 để viết nên những “bản tình ca” da diết. Chúng ta hãy cùng điểm qua những bài thơ tình yêu tháng 8 nhé!
Hạ tàn rồi nắng ngã sắc hanh hao
Chùm phượng vĩ thầm thì câu ly biệt
Tiếng ve sầu đâu còn ngân da diết
Phút giao mùa với tha thiết, bâng quơ
Heo mây về lùa trăn trở vào thơ
Lời yêu thương mãi chực chờ ngẫm nghĩ
Nên tỏ bày hay thầm thì chôn kĩ
Dạ rối bời bao suy nghĩ miên man
Lá thay màu, thơ bỗng hóa dở dang
Câu với vần cứ lang thang mải miết
Để lời yêu dần trôi xa biền biệt
Lòng chạnh buồn khôn xiết những riêng man
Hoa sữa nồng thoang thoảng giấc mơ hoang
Gói tâm tư trái ngang vào ảo mộng
Gửi lời yêu vào chiều thu gió lộng
Thả nỗi buồn vào khoảng trống mênh mông...
Thu lại về giữa hoang hoải hư không
Heo may biêng biếc tím chân thu
Nghiêng nghiêng vành nón tóc buông hờ
Tháng tám mây già cõng nhớ thương
Lạnh lẽo đìu hiu góc phố phường
Chiều nay biêng biếc tím vương trời
Nhặt nắng ngồi nghe chuyện một người.
Viết thơ tình vào thu tháng tám
Nghe buồn vời vợi giữa đêm thu sầu
Những lời thơ tha thiết mông lung
Bài thơ viết vội nghìn trùng tới anh
Mùa thu năm đó khắc tên chúng mình
Xưa chúng mình như hình với bóng
Mình ta đếm bước đường về quá xa
Bài thơ tháng tám chờ mong ai về.
Chào tháng tám bầu trời trong xanh
Như đôi mắt em sinh vào tháng tám
Những cô gái hồn nhiên, dịu dàng như câu hát
Khúc giao mùa tháng tám mến yêu ơi.
Tháng tám như em duyên dáng nụ cười
Hiền dịu quá, nồng nàn như hơi thở
Cũng giống mùa thu, em hay buồn vô cớ
Như lá vàng ngơ ngác giữa heo may.
Yêu tha thiết, chẳng bao giờ dám nói
Như hoa sữa nở trắng chiều vời vợi
Nhưng chỉ thơm nồng khi mỗi tối anh qua.
Tháng tám em mơ dưới ánh trăng ngà
Như hoa thắm, lần đầu giơ tay hái
Mong hạnh phúc về ru khúc hát tình yêu.
Tháng tám như em xinh xắn, yêu kiều
Như hoa nở trong nắng chiều lấp lánh
Mùa chín đỏ, khắp mọi miền chim đến
Rối rít gọi bầy, rối rít gọi thu ơi.
Tháng tám như em quyến rũ lòng người
Những cảm xúc bình yên và sâu lắng
Trong buổi sớm mùa thu vừa hửng nắng
Tháng tám bồi hồi… tháng tám gọi tên em…
Tháng Tám thu về nắng nhạt phai
Đường xưa quyến luyến giấc mơ dài
Lắng đọng tâm tư những tháng ngày
Phảng phất hương thơm gió mới lùa
Trinh nguyên thiếu nữ tóc mây đưa
Tháng Tám thu sang rụng lá vàng
Hẹn ước trao duyên dệt mộng đầy
Thu nay vẫn lẻ bóng trang đài...
Héo hắt cung trầm nhịp điệu rơi
Tình thu thổn thức trong hoài vọng
Quạnh quẽ đìu hiu thu lá bay...
Cảm ơn em mảnh tình đêm tháng tám
Sài Gòn yêu ngày ấy chợt nắng mưa
Cho thu mãi đong đưa sầu muôn thuở
Đêm lặng lẽ giọt tình sa vụn vỡ
Sương mây mờ loang lở bóng tình nhân
Nhịp yêu thương đọng lắng nỗi bâng khuâng
Niềm nhung nhớ mấy tầng cao chất vội
Trời tháng tám mưa tình thu biến đổi
Em Sài Gòn vời vợi nỗi nhớ thương
Anh xa xôi mờ mịt bước tha hương
Tình trôi lạc bốn phương trời xa thẳm
Đêm lạnh lẽo vòng tay tìm hương ấm
Nắng tâm tình em góp gởi trao anh
Sưởi lòng đơn lạnh vắng đã bao năm
Cảm ơn em mảnh tình đêm tháng tám.
Tháng 8 là thời điểm vàng để mùa thu phô bày vẻ đẹp và nét đặc trưng nhất. Không có cái nóng bức còn vương vấn của mùa hạ, không hối hả bởi cơn gió lạnh mùa đông. Mùa thu biết đem những ưu điểm của mình khắc sâu vào tâm trí của con người.
Những làn mưa nhè nhẹ tưới mát, những ngọn gió se se xào xạc, cánh lá vàng khe khẽ rụng rơi, tất cả hòa quyện với nhau êm đềm như một danh tác. Để rồi cuối cùng, người thi nhân không kìm được lòng mình mà viết nên những áng thơ. Những bài thơ tháng 8 mùa thu mang đến cho đọc giả không chỉ là khung cảnh thiên nhiên thơ mộng mà còn là thế giới tâm hồn trong trẻo ngân nga.
Tháng tám triều dâng nước vỡ bờ
Lữ khách sang sông vẫn đứng chờ
Mặc cho ngày tháng lửa hương già
Tháng tám thu sang thấm nỗi buồn
Lòng người rách nát lá sầu tuôn
Vầng trăng lạnh lẽo như băng giá
Tháng tám cô đơn trĩu nặng hồn!